Hình ảnh bà H"Linh khi còn sống |
Hình ảnh bà H'Linh đã chế.t tại Thái Lan không có người thân bên cạnh |
Người thân, họ hàng bên trong chỉ biết bất lực lập bàn thờ với di ảnh của bà mà không có xác |
Cập nhật thông tin nhanh chóng, chính xác, đa chiều về mọi vấn đề An ninh, xã hội, bản sắc văn hóa vùng Cheo Reo, Gia Lai
Hình ảnh bà H"Linh khi còn sống |
Hình ảnh bà H'Linh đã chế.t tại Thái Lan không có người thân bên cạnh |
Người thân, họ hàng bên trong chỉ biết bất lực lập bàn thờ với di ảnh của bà mà không có xác |
Ngày Lễ Giáng sinh không có nguồn gốc từ Việt Nam, đó là ngày lễ của những người theo Kitô giáo như Công giáo, Tin lành. Từ khi được truyền vào Việt Nam đến nay, đạo Công giáo, Tin lành đã có những ảnh hưởng tới đời sống xã hội của người dân Việt Nam.
Các ngày lễ Công giáo như Giáng sinh, Phục sinh đã góp phần làm phong phú thêm đời sống tâm linh và sinh hoạt văn hoá của người dân. Thông qua sinh hoạt văn hoá tâm linh cộng đồng, người dân là những người theo đạo hay không theo đạo có dịp hiểu và đoàn kết nhau hơn.
Ảnh minh họa. |
Đây cũng là dịp để tăng cường khối đại đoàn kết dân tộc, thống nhất ý chí và nguyện vọng của người dân. Tuy nhiên, các thế lực thù địch và một số tổ chức thiếu thiện chí vẫn luôn tìm mọi cách chống phá, tuyên truyền những luận điêu sai trái, cho rằng Việt Nam không có tự do tôn giáo, xuyên tạc về tình hình, đời sống tôn giáo ở nước ta hòng tạo sự hoài nghi, phá hoại khối đoàn kết tôn giáo.
Những luận điệu sai trái
Trong 5 năm qua (2017-2022), Ủy ban Tự do tôn giáo quốc tế Mỹ vẫn định kỳ ra báo cáo thường niên về tự do tôn giáo toàn cầu. Họ cho mình quyền nhận xét, đánh giá phê phán về tình hình nhân quyền và tự do tôn giáo của Việt Nam và một số quốc gia khác. Họ sử dụng thông tin tài liệu cũ hoặc không chính thống từ các nhóm, phái tôn giáo chưa được nhà nước công nhận, số chức sắc cực đoan bất mãn với chế độ, định kiến với Đảng, Nhà nước để tiếp nhận thông tin sai lệch, đưa vào báo cáo đánh giá.
Một số tổ chức tìm cách khuyến khích, cổ vũ cho các hoạt động tôn giáo trái pháp luật, không cần xin phép, đăng ký chính quyền, thúc đẩy các hoạt động “tà đạo, đạo lạ” ở các vùng sâu, vùng xa, gia tăng hoạt động mê tín dị đoan, trái thuần phong mỹ tục, trái pháp luật, đi ngược lại lợi ích của Giáo hội và xã hội, gây bức xúc trong nhân dân, với âm mưu muốn giáo dân chống đối chính quyền. Họ kích động với luận điệu đây là quyền con người “quyền tự do tín ngưỡng, quyền tự do tôn giáo”; xuyên tạc Luật về tín ngưỡng, tôn giáo của Việt Nam, coi đó là “bước thụt lùi”, “bóp nghẹt tôn giáo” không phù hợp với công ước quốc tế về quyền con người… Họ kiến nghị Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đưa Việt Nam trở lại những nước cần quan tâm đặc biệt về tôn giáo (CPC), “gây sức ép và hối thúc Việt Nam cho phép tất cả các nhóm, phái tôn giáo chưa được công nhận hoạt động một cách tự do; giảm can thiệp của chính quyền vào các công việc nội bộ của các nhóm tôn giáo đã được công nhận và nhấn mạnh tiến bộ về tự do tôn giáo có ý nghĩa quan trọng đối với việc cải thiện quan hệ song phương”…
Ngoại trưởng Mỹ Antony Blinken ngày 2/12 thông báo “đưa Việt Nam vào danh sách theo dõi đặc biệt về tự do tôn giáo”.
Thực tiễn trả lời cho những cáo buộc
Việt Nam là một quốc gia đa tôn giáo. Ở Việt Nam có những tôn giáo nội sinh (Phật giáo Hoà Hảo, Cao đài…) song hành cùng các tôn giáo du nhập từ bên ngoài (Công giáo, Phật giáo, Tin lành…). Các tôn giáo luôn luôn giữ mối đoàn kết và tôn trọng niềm tin tôn giáo lẫn nhau, đồng hành cùng dân tộc trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Theo thống kê chưa đầy đủ, Việt Nam có khoảng 95% dân số có đời sống tín ngưỡng và tôn giáo (trong hàng nghìn tín ngưỡng thì tín ngưỡng phổ biến là thờ cúng ông bà tổ tiên và tín ngưỡng thờ Mẫu). Tính đến nay, cả nước có khoảng 45.000 cơ sở tín ngưỡng, trong đó có hơn 2.900 di tích gắn với cơ sở tín ngưỡng, tôn giáo, một số di tích được UNESCO công nhận là di sản thế giới. Hằng năm, Việt Nam có gần 13.000 lễ hội, gồm 5 loại: lễ hội dân gian, lễ hội lịch sử cách mạng, lễ hội tôn giáo, lễ hội du nhập từ nước ngoài, lễ hội văn hóa - thể thao và ngành nghề.
Đến nay, Việt Nam có khoảng hơn 26,5 triệu tín đồ (chiếm 27% dân số), 43 tổ chức thuộc 16 tôn giáo được Nhà nước công nhận hoặc cấp chứng nhận đăng ký hoạt động. Cả nước hiện có hơn 57,4 ngàn chức sắc, trên 147 ngàn chức việc, hơn 29,6 ngàn cơ sở thờ tự. Số lượng tín đồ theo các tôn giáo hiện nay: Phật giáo 15,1 triệu; Công giáo 7,1 triệu; Cao đài 1,1 triệu; Tin lành 1 triệu; Hồi giáo 80.000; Phật giáo Hòa hảo 1,3 triệu, còn lại là các tôn giáo khác (Tịnh độ Cư sĩ Phật hội, Tứ ân Hiếu nghĩa, Bà La môn, Bửu Sơn Kỳ Hương, Minh sư đạo, Minh lý đạo…)
Thực tế đã chứng minh, ngay sau khi thành lập nước Việt Nam Dân chủ cộng hòa, dù còn bộn bề công việc, ngày 3/9/1945, tại phiên họp của Chính phủ, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã quan tâm đến nhu cầu tự do tín ngưỡng, tôn giáo của một bộ phận đồng bào theo đạo. Người nói: “Tôi đề nghị Chính phủ tuyên bố tín ngưỡng tự do và lương - giáo đoàn kết”.
Ngày 14/6/1955, Người đã ký sắc lệnh 234/SL xác định “Việc tự do tín ngưỡng, tự do thờ cúng là quyền lợi của nhân dân. Chính phủ luôn tôn trọng và giúp đỡ nhân dân thực hiện. Chính quyền không can thiệp vào nội bộ các tôn giáo. Các tôn giáo phải tuân theo pháp luật của Nhà nước như mọi tổ chức khác của nhân dân. Việc bảo vệ tự do tín ngưỡng bắt buộc phải trừng trị những kẻ đội lốt tôn giáo gây rối loạn”. Người từng kêu gọi các tôn giáo hãy xóa bỏ hiềm khích, kỳ thị đoàn kết cùng toàn dân lo cho nền độc lập của nước nhà và lịch sử đã chứng minh, dù trong điều kiện khó khăn của đất nước nhưng chức sắc các tôn giáo, đồng bào có đạo giáo khẳng định rõ sự gắn bó đồng hành với dân tộc.
Ngày nay, ở khắp mọi miền của đất nước, đặc biệt là tại các thành phố, các trung tâm tôn giáo lớn như Hà Nội, Huế, TP Hồ Chí Minh, Hải Phòng, Nam Định, Ninh Bình, Tây Ninh, Cần Thơ…, các sinh hoạt tôn giáo diễn ra khá sôi nổi, đa dạng và phong phú. Hoạt động của các thiết chế tôn giáo đã có những đóng góp nhất định trong việc tập hợp và vận động quần chúng theo đạo - một lực lượng quan trọng trong khối đại đoàn kết dân tộc - tham gia vào công cuộc xây dựng và phát triển đất nước. Các ngày lễ trọng, các lễ nghi, lễ hội tôn giáo được tổ chức ngày càng trang nghiêm, quy mô hơn trước và thu hút ngày càng đông đảo tín đồ tham dự. Nhiều sinh hoạt tôn giáo đã trở thành sinh hoạt văn hoá cộng đồng được đông đảo tầng lớp nhân dân tham gia với tinh thần phấn khởi, yên tâm và tin tưởng. Các lễ hội như lễ Phật đản của Phật giáo, lễ Noel của Công giáo và đạo Tin lành, lễ kỷ niệm ngày khai đạo của đạo Cao Đài, Phật giáo Hoà Hảo, tháng ăn chay Ramadan của Hồi giáo… được tổ chức trọng thể, trang nghiêm và đảm bảo an ninh trật tự. Lễ hội của nhiều tôn giáo đều trở thành lễ hội chung vui của toàn dân tộc như lễ Noel, lễ hội La Vang.
Đặc biệt, lễ Phật đản của Phật giáo đã chính thức được UNESCO công nhận là một trong những lễ hội tôn giáo lớn của thế giới. Một số lễ hội mang tính thế tục được dư luận quan tâm đánh giá cao, như: Lễ cầu siêu cho những người đã hy sinh trong cuộc kháng chiến do Giáo hội Phật giáo Việt Nam tổ chức năm 2005; Đại hội hành hương La Vang lần thứ 27 kết hợp “Năm Thánh thể” với quy mô lớn do Hội đồng Giám mục Việt Nam tổ chức; Lễ kỷ niệm 50 năm ngày thành lập Hội thánh do Tổng hội Hội thánh Tin Lành Việt Nam (miền Bắc) tổ chức năm 2005…
Bên cạnh những giá trị đạo đức, các tôn giáo còn có hệ thống những lễ hội rất phong phú. Trước đây, việc tổ chức và tham gia lễ hội là công việc nội bộ giáo hội và tín đồ trong đạo. Ngày nay, rất nhiều lễ hội tôn giáo không còn là chuyện riêng của từng tôn giáo mà nó có sức lan toả, ảnh hưởng lớn trong cộng đồng xã hội như Lễ Giáng sinh, Phục sinh của đạo Công giáo, đạo Tin lành; Lễ Phật đản, Vu lan của Phật giáo; Đại lễ Hội Yến Diêu Trì Cung của Hội thánh Cao đài Tây Ninh…
Lễ Giáng sinh chỉ là 1 trong số 8 ngàn lễ hội tín ngưỡng, tôn giáo trong một năm ở Việt Nam. Thực tế không khí sinh hoạt tín ngưỡng, tôn giáo trong các tầng lớp nhân dân những năm qua ngày càng sôi động và có chiều hướng gia tăng. Cứ nhìn vào các lễ hội tôn giáo, các buổi lễ trọng của các tôn giáo và tín ngưỡng dân gian cũng có thể nhận rõ, những sinh hoạt này không chỉ là sinh hoạt tôn giáo, tín ngưỡng trong các cộng đồng của đồng bào có đạo mà còn đang trở thành ngày hội thu hút đông đảo người dân tham gia.
Ðiều đó cho thấy Ðảng và Nhà nước đã luôn tạo mọi điều kiện để nhân dân được tự do tham gia các hoạt động tôn giáo, tín ngưỡng. Việc đa dạng các hoạt động tôn giáo là minh chứng cho quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo ở Việt Nam đã và đang được bảo đảm. Không chỉ đối với đồng bào theo đạo Công giáo, quy mô và hoạt động tôn giáo của đồng bào theo các tôn giáo khác cũng ngày càng tăng và diễn ra sôi động, đời sống tâm linh của người dân luôn được chính quyền quan tâm.
Những thông tin, luận điệu sai lệch, xuyên tạc về tình hình tôn giáo ở Việt Nam mà các tổ chức thiếu thiện chí đưa ra tác động đến suy nghĩ, tình cảm của chức sắc tôn giáo và đồng bào có đạo, tạo sự hoài nghi về chính sách, pháp luật về tôn giáo của Đảng, Nhà nước ta. Vậy tiêu chí, tiêu chuẩn của Ủy ban Tự do tôn giáo Quốc tế Mỹ là gì? Họ đại diện cho ai để phê phán, đánh giá về tự do tôn giáo của Việt Nam, khi mà các phê phán của họ chỉ là sự lạc lõng, không được chức sắc tôn giáo đồng tình?
Thực tiễn đời sống tôn giáo đã chứng minh khối đại đoàn kết dân tộc, đoàn kết tôn giáo ở Việt Nam; khẳng định chính sách nhất quán của Đảng, Nhà nước ta là củng cố niềm tin của chức sắc tôn giáo, đồng bào có đạo với sự nghiệp xây dựng và phát triển đất nước.
Chiều 15/12, Phó phát ngôn Bộ Ngoại giao Phạm Thu Hằng khẳng định, Mỹ đưa Việt Nam vào danh sách cần theo dõi đặc biệt về tự do tôn giáo là dựa trên những đánh giá thiếu khách quan, cũng như thông tin không chính xác về tình hình tự do tôn giáo, tín ngưỡng tại Việt Nam. Chính sách nhất quán của Việt Nam là tôn trọng và bảo đảm quyền con người, cũng như quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của người dân, điều này đã được quy định trong Hiến pháp năm 2013, hệ thống pháp luật của Việt Nam và được bảo đảm tôn trọng trên thực tế.
Phó phát ngôn Phạm Thu Hằng nhấn mạnh: “Những nỗ lực và thành tựu của Việt Nam về bảo đảm quyền con người, bảo đảm tự do tín ngưỡng tôn giáo cho người dân đã được cộng đồng quốc tế thừa nhận rộng rãi. Việt Nam sẵn sàng trao đổi với Mỹ về các vấn đề hai bên cùng quan tâm trên tinh thần thẳng thắn, cởi mở, tôn trọng lẫn nhau, đóng góp vào thúc đẩy quan hệ Đối tác toàn diện giữa hai nước”.
Tại địa bàn tỉnh Gia Lai, hàng năm cứ đến dịp lễ Giáng sinh là ở khắp các nhà thờ, giáo xứ đều lung linh ánh đèn, cờ hoa để tổ chức các chương trình, người dân (cả người theo đạo và không theo đạo) đều vô cùng phấn khởi, háo hức hưởng ứng, điều đó là minh chứng cho quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo ở Việt Nam đã và đang được bảo đảm. Đồng thời cũng à một cái tát vào mặt những kẻ phản động, các thế lực thù địch đã xuyên tạc sự thật về quyền tự do tín ngưỡng tôn giáo ở Việt Nam.
(bài viết đã được chỉnh sửa)
BN-TH
Ám ảnh quãng đời tha phương
Tàn tạ theo ảo vọng
Cuối tháng 9/2022, chúng tôi đến làng Dmun-Măk, xã Ia Ake, huyện Phú Thiện gặp Rah Lan Rương (SN 2000, trú làng Plei Dmun-Măk), người mới hồi hương từ Thái Lan vào ngày 5/8/2022. Sau gần 5 năm lưu lạc ở xứ người, Rương về nhà với hai bàn tay trắng và thân hình còm cõi. Ngày đó, để có tiền vượt biên, Rương bán rẻ hơn 1 ha rẫy của gia đình. Hết đất, giờ đây vợ chồng Rương và người mẹ già đi làm thuê kiếm sống qua ngày. Vất vả là vậy, nhưng với Rương, được về nhà bên gia đình đã là điều may mắn, bởi thời gian sống vất vưởng ở Thái Lan là những ngày đầy lo sợ và chờ đợi trong vô vọng.
Rương kể: “Tôi cũng có nghe cán bộ tuyên truyền đừng vượt biên rồi, nhưng mà tôi chưa tin, nghĩ rằng phải đi rồi mới biết thế nào chứ. Nhóm chúng tôi 6 người đi 3 xe máy rồi bỏ xe lại ở lô cao su ở Đức Cơ, có người dẫn đường qua Campuchia rồi sang Thái Lan. Bên đó chỉ tiền thuê trọ mỗi tháng đã hết 2.800 bath Thái (khoảng 2,1 triệu đồng), hết tiền mang theo là nhịn đói. Để kiếm cơm ăn, chúng tôi kiếm chân phụ hồ hay quét rác thôi. Họ trả lương rẻ mạt lắm, mỗi ngày đi làm khoảng 300 bath, (gần 200.000 đồng), bằng 1/3 lương người Thái thôi. Đã vậy, chúng tôi còn bị người Thái họ chửi mắng mà phải chịu thôi chứ biết kêu ai”.
Rah Lan Rương (thứ 2 từ trái qua) vui mừng vì đã trở về quê hương. |
Thế nhưng đối với Rương, khó khăn đó chưa là gì so với nỗi ám ảnh phải chứng kiến người đồng hương cùng nhóm chết dần, chết mòn trong tuyệt vọng. Ánh mắt vẫn lộ vẻ sợ hãi khi nhắc lại chuyện đau xót này, Rương nói: “Đi cùng tôi qua Thái có một người tên là Siu Priu (SN 1952, ở Plei Ring Đáp, xã Ayun Hạ, huyện Phú Thiện). Một lần, ông Priu ra đường mua cơm bị xe tông gãy tay trái. Do không có tiền, cũng không có giấy tờ hợp pháp nên không dám đi bệnh viện. Tôi được cả nhóm phân công ở nhà trọ chăm sóc cho ổng. Không có thuốc, không được điều trị đúng cách nên vết thương bị nhiễm trùng, ông Priu kêu đau tay, đau bụng mãi. Cầm cự được 2 tháng thì phải nhờ sư thầy một nhà chùa gần đó đưa đi bệnh viện, chi phí mất hơn 100.000 bath Thái (khoảng 65 triệu đồng), gia đình ông Priu phải bán hết đất gửi tiền qua. Ngoài cánh tay bị nhiễm trùng nặng, ông Priu còn bị ung thư gan nữa. Nằm viện được 2-3 tháng thì ông ấy chết, hỏa thiêu đưa tro cốt về chùa. Lúc đó, tôi sợ hãi lắm, đêm nào cũng không ngủ được. Tôi sợ một ngày nào đó tôi cũng rơi vào tình cảnh thảm thương giống ông Priu. Tôi tìm cách về Việt Nam nhưng không có tiền, sức khỏe tôi yếu, người ta không muốn nhận tôi đi làm. Thêm nữa, có người xúi giục tôi ở lại để được Cao ủy Liên hiệp quốc về tị nạn (UNHCR) phỏng vấn. Chờ mãi, cuối cùng tôi cũng được họ gọi nhưng bị rớt. Tôi lại chờ, hy vọng được phỏng vấn lần 2, nhưng chưa được phỏng vấn thì bị Cảnh sát Thái Lan bắt giam một thời gian vì nhập cư trái phép. Sau khi được thả, tôi sợ quá, gọi về nhà cầu cứu mẹ, nói mẹ mượn ai được thì mượn đi, để con về. Người nhà tôi cố gắng kiếm đủ 14 triệu đồng để tôi hồi hương”.
Nghe Rương nói, bà Rơ Lan H’Thu-mẹ Rương ngồi cạnh rơm rớm nước mắt nói: “Hồi nó ở Thái Lan, cứ nghĩ đến nó là cái bụng tôi buồn. Tôi có một người con là nó thôi mà nó nỡ bỏ tôi trốn qua Thái Lan. Lần nào nó gọi về, tôi cũng bảo: Về đi, về với mẹ, đi làm thuê có gì ăn đó, đừng theo người ta nữa… Hôm nó về, tôi đang đi nhặt mì thì con dâu gọi: “Mẹ ơi, anh Rương về”. Tôi vội vàng chạy về nhà, nhìn thấy nó mà đau lòng lắm, nó gầy gò ốm yếu đi nhiều, thanh niên mà tàn tạ như một ông già. Nhưng nó về được là tôi mừng rồi, mừng như được sống lại đó”.
Làm giàu trên quê hương
Đi trong nhóm của Rah Lan Rương có ba anh em Siu Thuyn (SN 1982), Siu Quên (SN 1995, cùng trú Plei Lok, xã Ia Ake, huyện Phú Thiện), Siu Suin (SN 1990, trú tổ 1, thị trấn Phú Thiện, huyện Phú Thiện). Năm 2018, ông dượng lấy dì ruột của Rương là Nay Klanh (Ma Blich, làng Dmun, xã Ia Ke, Phú Thiện -đối tượng FULRO lưu vong ở Canada) gọi điện rỉ tai Thuyn rủ người trong làng vượt biên đi tìm cuộc sống mới. Nay Klanh vẽ ra cuộc sống “thiên đường” rằng, chỉ cần qua được Thái Lan thì sẽ có người đưa qua Mỹ hoặc Canada, làm việc nhẹ nhàng, ở nhà lầu, đi xe hơi, có tiền gửi về cho vợ con. Thế nhưng sau khi cả 3 đưa tổng cộng 40 triệu cho người đi đường thì qua đến Thái Lan, chẳng còn ai đoái hoài họ nữa. Vì nhập cư trái phép, cuộc sống của họ ở Thái Lan đầy bất trắc với những cuộc trốn chạy Cảnh sát Thái Lan, những lời nhục mạ, đe dọa và những ngày bụng đói cồn cào… Siu Suin kể: “Nay Klanh bảo là qua Thái Lan người ta nuôi ăn, uống, không phải làm gì, họ bảo lãnh qua Canada luôn. Lúc tới đó thì chúng tôi vỡ mộng, 3 anh em kiếm công việc làm để quay về Việt Nam. Kiếm việc đã khó khăn rồi, gặp ông chủ tốt thì có tiền mua gạo, ông chủ không tốt thì họ quỵt luôn”.
Siu Thuyn kể về sự thay đổi sau khi sắm chiếc máy bơm nước này để làm lúa 2 vụ. |
Rất may, sau 7 tháng ngậm đắng nuốt cay ở Thái Lan, họ đã sớm thức tỉnh. Vượt qua nỗi sợ hãi, họ đã tìm cách trở về quê hương. Giờ đây, người anh cả Siu Thuyn đã có kinh tế vững vàng, hai người em cũng đang dần ổn định cuộc sống. Dám nghĩ, dám làm, chăm chỉ lao động, chịu khó học hỏi - câu chuyện về Siu Thuyn là minh chứng rõ nét cho thấy không đâu bằng chính quê hương mình, không cần phải đi đâu xa để kiếm tìm cuộc sống sung sướng mà có thể làm giàu ngay trên mảnh đất mình sinh ra, lớn lên và hạnh phúc bên gia đình, bà con buôn làng. Thuyn nói: “May hồi đó tôi về sớm, nếu mà về muộn, vợ phải bán hết tài sản lấy tiền để mà gửi qua bên đó lo cho tôi, chắc đất cũng hết luôn. Lúc tôi về thì việc đầu tiên là cải tạo ruộng rẫy. Hồi trước, nhà tôi chỉ có 9 sào ruộng, trồng được một vụ vào mùa mưa thôi. Lúc về, tôi thấy trong làng có người mua máy bơm nước dưới suối Ia Ake lên ruộng làm được 2 vụ, tôi cũng mạnh dạn đi vay vốn Nhà nước, mua máy bơm rồi học hỏi, làm theo từng bước. Được 2 năm thì làm lúa trúng lúa, làm mì trúng mì. Có máy bơm, vào mùa khô, tôi còn thuê đất người ta để trồng lúa, mỗi một ha trung bình thu được hơn 10 tấn lúa tươi. Năm ngoái, tôi thuê canh tác 6 ha thu hoạch được 60 tấn lúa, trừ chi phí cũng dư được hơn 100 triệu đồng”.
Không những là tấm gương làm kinh tế giỏi, Siu Thuyn còn là một trong những người tích cực cùng lực lượng Công an đi tuyên truyền bà con không nghe kẻ xấu vượt biên trái phép, bởi hơn ai hết, sau chuyến đi Thái Lan, Thuyn hiểu tường tận chân lý: có làm thì mới có ăn. Thuyn nói: “Đừng nghe người ta nói ra nước ngoài đi nước thứ 3 không làm cũng có ăn. Đâu ai cho không mình cái gì. Như tôi đây, hồi về mới có 9 sào lúa nước, về được 2 năm thì làm lúa, làm mì có tiền, mua thêm được 9 sào lúa nữa, tổng cộng gia đình tôi có 1,8 ha lúa và 5 ha rẫy mì, tôi xây lại nhà, mua được thêm 2 chiếc xe máy nữa. Ở nhà hay ở đâu cũng vậy, có làm mới có ăn thôi”.
Hạnh phúc bên người vợ mới và ngôi nhà sắp hoàn thiện trị giá khoảng 500 triệu đồng, Siu Suin rất lạc quan vào tương lai tươi sáng và không quên nhắn nhủ những người hiện tại còn mơ mộng trốn đi nước ngoài để có cuộc sống sung sướng: “Về lại quê hương đất nước, tôi vui mừng lắm, giàu nghèo gì thì cũng được ở bên người thân, buồn vui có người chia sẻ, chứ bên đó có khi chết trong cô đơn như ông Priu đó. Sau chuyến đi, tôi mất mát nhiều: tiền bạc, vật chất lẫn tinh thần. Nhưng cũng như anh Thuyn, em Quên, tôi cố gắng làm ăn, giờ cũng tích góp được một ít tiền, cuộc sống ổn định hơn. Tôi khuyên anh em, bà con đừng bao giờ nghe kẻ xấu ở nước ngoài. Tôi qua rồi nên tôi biết, chỉ là mấy trò của quân lừa bịp thôi!”.
Thúy Trinh - Lê Ánh
Tổng hợp
Link bài viết gốc: https://congan.gialai.gov.vn/BaiVietChiTiet/45824/am-anh-quang-doi-tha-phuong
Gần 1 tháng qua Phú Thiện đang gồng mình chống
dịch Covid-19, khi dịch bệnh không chỉ ảnh hưởng nặng nề đến nền kinh tế địa
phương mà còn tác động tiêu cực đến mọi lĩnh vực hoạt động của đời sống. Giữa
thời đoạn khó khăn, thay vì ý thức chung tay cùng cộng đồng, chia sẻ, lan tỏa
những tấm gương người tốt, việc tốt trong phòng, chống dịch bệnh, vượt khó khăn
để vươn lên, đưa cuộc sống sớm trở lại nhịp độ bình thường,... thì một số nhà
báo lại tranh thủ lợi dụng cơ hội này để nhũng nhiễu địa phương, nhằm kiếm
chác, làm ăn. Họ cấu kết với nhau, sử dụng danh nghĩa báo chí, lợi dụng mạng xã
hội để tác oai tác quái, "đánh hội đồng" doanh nghiệp, nhũng nhiễu
các tổ chức, cá nhân, địa phương, đơn vị. Và mùa dịch bệnh cũng trở thành mùa
làm ăn của nhóm "truyền thông bẩn".
Bài viết của kền kền lều báo môi trường và đô thị ảnh: Internet |
Một phóng viên dù thi 3 môn 9 điểm vẫn đủ IQ để biết phải xác minh kỹ nguồn tin trước khi đăng bài. Dù rất thông cảm cho lũ kền kền, vì lo dịch bệnh nên đ.éo dám mò mặt xuống mà chơi kiểu tác nghiệp, kiếm tiền Online ăn tết... nhưng vẫn không ngờ trí tưởng tượng và độ ng.u học của lũ này lại cao đến thế: Một cái máy xúc đang khơi dòng nước cứu hàng chục ha thuốc lá, kiểm tra lại hiện trường cơ quan chức năng xác định "không có dấu hiệu khai thác cát trái phép vì cát vẫn còn nguyên vẹn sau khi người dân khơi thông dòng chảy, không có dấu hiệu vận chuyển, thất thoát. Bên cạnh đó khu vực này chỉ có đường nội đồng để người dân đi lại sản xuất nông nghiệp; các phương tiện cơ giới, xe máy không thể di chuyển được", trích lời Ông Nguyễn Ngọc Ngô-Phó chủ tịch UBND huyện Phú Thiện.
link bài viết của Báo Gia Lai:
Trích văn bản trả lời của UBND huyện Phú Thiện ảnh: Internet |
Phải khen ae chính quyền đã vào cuộc rất nhanh để thông não
cho lũ kền kền và đám dân đen, mặc dù đang phải lo kiểm soát dịch bệnh và tết
cho người dân.
Ngạn ngữ phương tây có câu: “Một nửa cái bánh mì vẫn là bánh
mì, nhưng một nửa sự thật thì không phải là sự thật”. Đối với một sự vật, nếu
chúng ta chỉ cung cấp một nửa thông tin là sự thật và phần còn lại chỉ là hư cấu,
thêm thắt, thì người nghe có thể hiểu sai lệch bởi vì sự thật đó đã bị bóp méo
do thông tin không đầy đủ.
Mấy ra câu danh ngôn bác học này chắc nằm ngoài sự hiểu biết của
lũ kền kền vì tiền mà xa rời tôn chỉ và lương tâm của người làm báo.
Sùng A Phèo
GỬI
ĐÁM KỀN KỀN BÁO PHÁP LUẬT
Khá khen cho nhóm phóng viên của báo Pháp
luật hết tác nghiệp “đếm tầng” ở thành phố, đã lặn lội vào tận
vùng sâu, xa ở xã ChưAthai, Phú Thiện, Gia Lai để giúp dân đi tìm công lý trong
vụ “trộm cây gỗ hương”. Khả năng “quan sát và đánh hơi” của quý báo thật sự khiến kẻ hèn này khâm phục. Xin hỏi
phóng viên Pháp luật ăn gì để mấy trường Cảnh Khuyển còn biết bổ sung vào thực đơn.
Vụ “kỳ án cây
gỗ hương” có tình tiết rất đơn giản nhưng bị đám gian dân vì lòng tham và thù hận
nên biến thành phức tạp. Chuyện là có một cây gỗ hương mọc ở bờ ruộng ranh giới
đất nông nghiệp nhà Công dân ưu tú Thanh Kỳ và nhà bà Thắm. Vị trí đất không
thuộc đất nhà nước quản lý nên tài sản hoa màu trên đất thuộc về các hộ có
vị trí giáp ranh tự trồng chăm sóc và hưởng lợi. Trường hợp cây gỗ hương thuộc
nhóm bảo vệ khẩn cấp, quý hiếm (nhóm 1A) thì ae ngành Kiểm Lâm có nhiệm vụ mắc màn để canh giữ bảo vệ. Gỗ
hương có nhiều loại nhưng tin chắc đây không phải thuộc loại quý hiếm vì nếu
thuộc loại nhóm 1A thì đám
lâm tặc xứ này đã nhổ tận gốc trốc tận rễ và hóa kiếp cho nó từ lâu rồi.
Vậy trong trường
hợp này cây hương thuộc về gia đình công dân Thanh Kỳ và Bà Thắm chăm sóc và
khai thác sử dụng. Tuy nhiên trong ngày đẹp trời 3 công dân ưu tú xã nhà đã tỉ
tê, buông lời ngọt ngào để Bà Thắm đồng ý cho chặt hạ cây gỗ hương về làm củi và
bán lấy tiền bú diệu. Vụ việc vỡ lở, bị gia đình công dân Thanh Kỳ phản ứng
quyết liệt và chốt quả bạch thủ 200 chiệu tiền đền bù về vật chất và tinh thần.
Ôi má ơi 200 chiệu cho cây củi có ăn “CML” ý nhà Thanh
Kỳ bói ạ. Cơ quan nhà nước người ta định giá theo luật chứ đ.é.o phải lên đồng rồi phán như nhà bà. Tội
nghiệp cho 3 anh tiều phu, đen hơn tiền đồ chị dậu diệu đ.é.o được b.ú còn vướng
vào lao lý vì cây hương đa chủ.
Quay lại vụ này trên tờ lá cải Pháp Luật, IQ
của người bình thường không cao như nhà tầng thành phố cũng biết tại sao ae Pháp
Luật lại nhảy vào vụ này. Ngay tít của bài đã bốc mùi vì hành vi của tội trộm cắp
được quy định trong luật là lén lút, bí mật nhằm chiếm đoạn tài sản của người
khác một cách trái luật, vậy mà quân khốn nạn nó giật tít “Ngang nhiên vào ruộng
của dân trộm cắp cây gỗ hương” đủ thấy trình của đám 3 môn 9 điểm này cao siêu thế nào, tổ sư cái đám
kền kền Pháp luật cái đ.éo gì
cũng biết.... trừ luật. Link bài viết của báo Pháp luật: https://sao.baophapluat.vn/tin-tuc/chi-tiet/gia-lai-ngang-nhien-vao-ruong-cua-dan-cat-trom-cay-go-huong-16937/?fbclid=IwAR3uuMeT5cXpxbyU8GuyEDK1JeGmiuh6X0HEtg4rzP01cfZEdfqktlVoqqQ
Đọc nội dung
bài báo ae Kền kền Pháp luật khẳng định chắc như d.ái đật cột vụ việc có sai sót
khi giải quyết, lên án cơ quan công quyền tắc trách gây oan khuất cho dân lành.
Nhưng than ôi Ae thừa biết vụ này cơ quan điều tra đã có kết luận giải quyết tin
báo nhưng cố tình lờ m.ẹ đi, chỉ tin vào lời điêu ngoa của đám thầy bói rồi bẻ cong xuyên tạc, để cho đám cần lao
chửi chính quyền như lên đồng rất là ngu. Tiên sư bố lũ 3 môn 7 điểm, lũ kền kền chuyên ăn xác thối.
Người thân lên mạng gào thét kêu oan vì tin lời của báo lá cải và thầy bói "dởm".ảnh: internet
Vụ việc này chỉ là vấn đề dân sự đ.eo phải trộm cắp gi cả, nên khuyên mấy ae kền kền và gd bói toán hạn chế lên đồng để nhảy múa trước bàn dân thiên hạ. Mà cùng dắt nhau ra toà dân sự mà phân xử cho tình làng nghĩa xóm tươi vui, chuẩn bị Tết nhất rồi cãi nhau làm đ.eo gi cho mệt.
Khốn khổ khốn nạn cho quan lại ở cái xứ sở này, làm cái đ.é.o gì chúng cũng soi, soi xong rồi phán ngu hơn ch.ó l.ợn .
#Chí Phèo @
Toàn bộ nội dung Hòa lên MXH kêu gào, cào phím đòi quyền lợi (ảnh: internet) |
Hòa thường xuyên lên MXH kêu gào, cào phím thể hiện sự ngu hiểm của bản thân (ảnh: internet) |
Nhà báo rởm Thanh Luận |
Những bài viết bênh vực đám phản loạn Đồng Tâm của Nhà báo rởm Thanh Luận |
Thanh Luận đã từng bị nhiều báo bóc phốt do cái tật giả danh nhà báo để ăn tiền |
là một "nhà báo" chây ì, thường xuyên nhảy từ báo này sang báo khác do bị đuổi |
vũ khí của "người dân lương thiện" thu giữ trong vụ Đồng Tâm |
Đây là đám phản loạn, khủng bố chứ không phải là DÂN |
Rmah Thuk hạnh phúc bên con cháu sau những tháng ngày lầm lỗi. |
Bà con dân làng đến chứng kiến Rmah Thuk trở về. |
Mục sư Kpă Mak làm lễ tiếp nhận Rmah Thuk quay về Chi Hội Tin lành Sô Ma Hang |
Niềm vui ngày trở về với dân làng |